Đêm tân hôn:
Chồng: Sách mới cho nên phải đắt tiền.
Vợ: Hôm nay xuất bản lần đầu tiên.
Chồng: Anh còn tái bản nhiều lần nữa.
Vợ: Em mãi để anh giữ bản quyền!
Sau 25 năm:
Vợ: Sách đã cũ rồi phải không anh?
Dạo này em thấy anh đọc nhanh.
Không còn thật kỹ như ngày trước.
Để sách mờ đi giấc mộng tình!!
Chồng (khề khà ly rượu):
Sách mới người ta thấy phát thèm.
Sách mình đã cũ lại lem nhem.
Gáy thì lỏng lẻo, bìa rách nát.
Đọc tới đọc lui chuyện cũ mèm.
Vợ: Sách cũ nhưng mà cốt truyện hay.
Uống thêm chút rượu sẽ tây tây.
Đọc hết trang này sang trang khác.
Nếu mà biết đọc sách vẫn hay.
Chồng (than thở):
Thôi em ơi!
Đọc tới, đọc lui cũ lắm rồi.
Cái bìa sao giống giấy gói xôi.
Nội dung từng thuộc như cháo chảy.
Nếu nhìn vào sách nuốt chẳng trôi.
Ngay lúc đó có ông hàng xóm đi qua bèn góp chuyện:
Sách cũ nhưng mà tôi chưa xem.
Nhìn anh đọc mãi thấy phát thèm.
Cũng định khi nào sang đọc lén (!?).
Liệu có trang nào anh chưa xem?
Nếu là bạn, bạn có để cho ông hàng xóm qua đọc lén cuốn sách cũ của mình không ????
(Sưu tầm bên bàn nhậu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét