Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011

TRÁCH NHIỆM

Hôm nay Cafe sáng lan man đủ thứ chuyện trên đời. Từ chuyện con tầu Vinashin sắp đắm nhưng chẳng có ai phải chịu trách nhiệm cho đến chuyện có những chiếc xe hơi “bỗng dưng chết đuối” trên đường phố … Loanh quanh thế nào lại trở về câu chuyện của các Bác sỹ. Và đây là câu chuyện mà gia đình mình đã trải qua.
Bọn nhóc nhà mình rất hay bị bệnh (trẻ con mà), mỗi khi chúng bị bệnh mình thường hay chở đi khám ở một phòng khám tư trên đường Điện Biên Phủ, quận Bình Thạnh. Bác sỹ này công tác ở bệnh viện Nhi Đồng II (rất là nổi tiếng) nên bệnh nhân ở đây rất đông có khi phải chờ tới gần 11 giờ đêm mới đến lượt. Chính vì đông nên quy trình khám bệnh ở đây là:
“Lấy số - Đóng tiền – Khám bệnh, kê toa – Mua thuốc – Trả tiền”
Lần đó (hình như còn khoảng 1 tuần nữa thì đến tết) Nhóc con nhà mình bị bệnh (sổ mũi, viêm họng) và cũng đến khám bình thường như mọi lần theo quy trình trên, khi về nhà uống thuốc thì sáng mai ra toàn bộ người Bé bị nổi sẳn, người tím tái. Mọi người hoảng hồn gọi điện cho Bác sỹ để hỏi thì được trả lời là chắc Bé bị dị ứng thuốc vì hôm qua Bác sỹ cho thuốc “mới” (không biết là để thử nghiệm hay có nhà cung cấp mới chào hàng) – khác với các loại thuốc mà trước nay Bé vẫn điều trị, chỉ cần ra hiệu thuốc mua thuốc giải độc uống và chiều đưa Bé đến khám lại. Chiều đưa Bé đến khám và lại phải thực hiện đúng quy trình khám bệnh như hôm trước là:
“Lấy số - Đóng tiền – Khám bệnh, kê toa – Mua thuốc – Trả tiền”
Mọi chuyện diễn ra “Bình Thường” mua toa thuốc mới (thực chất là các loại thuốc “ngày sưa” Bé vẫn điều trị) về nhà uống xong khỏi bệnh. Còn chuyện hôm qua vì uống thuốc “mới” mà bị dị ứng là chuyện … khác. Bác sỹ chẳng có trách nhiệm gì trong chuyện này cả. (vậy nên Mẹ của Bé mới đề xuất rằng chắc phải mua túi quà tết đến để “cảm ơn” Bác sỹ chứ nếu không thì nhà mình ăn tết … mất ngon).
Ôi! Làm nghề Y sướng thật.(!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét